(Truyện Thôn Phệ Tinh Không – Dịch full 1485 chương)
Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thể loại:
- Đô Thị, Mạt Thế, Khoa Huyễn, Dị Năng
Tại ngã tư ở con đường trống trải trong Khu Nghi An, La Phong đang đứng đợi đèn xanh với Ngụy Văn.
Đột nhiên…
Kéc…
Một tiếng kêu lớn chói tai đột nhiên vang lên, thanh âm nghe không như tiếng sấm mùa xuân. Thanh âm của sấm rất lớn, đinh tai nhức óc, còn tiếng hót thì lại cao vút chói tai. La Phong chỉ cảm thấy màng nhĩ hơi đau, không khỏi hơi khó chịu nhíu mày. Trên đường không ít người đi đường đều phải che tai.
“Là tiếng hót của chim.” La Phong không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời.
– Hả?
La Phong cả kinh.
Dưới sự chấn động của sóng âm cao vút chói tai, trên một tòa nhà cao chọc trời ở con đường bên cạnh, những khối thủy tinh rất lớn chợt phát ra tiếng răng rắc, không ít mảnh thủy tinh nứt ra, thậm chí còn có hơn mười mảnh từ trên cao rơi xuống. Có miếng thủy tinh rơi xuống lối đi bộ, hoặc là đập trúng người, có miếng còn đập vào ngọn đèn đường.
Bộp!
Bùng!
Bộp!
…
Nhất thời những tiếng vỡ loang xoảng vang lên.
Trong số đó có một mảnh thủy tinh sau khi đập vào đèn đường bên cạnh La Phong, chợt vỡ vụn thành nhiều miếng bắn ra bốn phía, làm không ít người đi đường vội né tránh.
– Oa!
Ngụy Văn vội lùi phắt lại vài bước, tránh những miếng thủy tinh vỡ.
Trong đó có một miếng thủy tinh bắn về phía La Phong như một lưỡi dao.
– Hả?
Ánh mắt La Phong đảo qua, cũng không hề né tránh mà bình tĩnh đứng tại chỗ, tay phải vươn ra như chớp, trong nháy mắt bắt trúng miếng thủy tinh vụn bắn ra. Miếng thủy tinh vụn này mơ hồ phản chiếu hình dáng của hắn. Sau khi chụp lấy, hắn tiện tay ném đi. Miếng thủy tinh vụn như một mảnh ám khí bắn thẳng về phía thùng rác xa xa, xoảng một tiếng, chuẩn xác ném trúng miệng thùng rác.
Trên đường cái, dòng xe cộ bị ảnh hưởng chẳng mấy chốc đã trở lại bình thường, còn người đi đường trên lối đi bộ lại đang thảo luận. Có người hơi xui xẻo bị thương, nhưng đa số đều không sao.
– Thật lợi hại!
La Phong không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời.
– Chỉ một tiếng hót trên trời cao đã lợi hại như vậy rồi, e rằng là một con quái thú phi cầm cực kỳ lợi hại. Ngụy Văn, không phải ngươi rất quen thuộc với các loại quái thú sao, có biết đây là loại gì không?
Ngụy Văn nheo mắt, giữa khe hở hai mắt lộ ra ánh sáng hưng phấn:
– A Phong, trên bầu trời thành thị chúng ta có hệ thống phòng ngự năm trăm thước, vì vậy con quái thú phi cầm này tuyệt đối phải bay cao hơn năm trăm thước. Khoảng cách xa như thế mà thanh âm phát ra lại có uy lực như vậy, hơn nữa quái thú bình thường cũng không dám kêu thét trên bầu trời thành thị của nhân loại như vậy.
– Lợi hại như vậy, kiêu ngạo như vậy, nếu ta đoán không sai, căn cứ vào thanh âm thì… nó là chính là con quái thú phi cầm Hắc Quan Kim Điêu cực kỳ đáng sợ.
Ngụy Văn trịnh trọng nói.
– Hắc Quan Kim Điêu?
Ánh mắt La Phong sáng lên.
Hắn đương nhiên đã từng nghe nói về đại danh của Hắc Quan Kim Điêu.
– Hắc Quan Kim Điêu, xếp thứ ba trong quái thú họ chim.
Đôi mắt Ngụy Văn tỏa sáng, nói trầm trầm:
– Hắc Quan Kim Điêu trưởng thành, bình thường cơ thể dài tới 21 thước, cánh dang ra rộng chừng 36 thước. Khi bay cực nhanh có thể đạt tới tốc độ 3,9 Mach, tốc độ như vậy phải gấp 3,9 lần tốc độ âm thanh rồi. Nếu tốc độ âm thanh một giây là 340 m, vậy thì nó bay một giây cũng phải 1326 thước, cũng chính là một giờ bay được 4774 km.
La Phong cũng biết Hắc Quan Kim Điêu lợi hại, nhưng nghe nói tốc độ một giây bay 1326 thước thì vẫn cảm thấy khó thở.
Một giây, cũng chính một cái nháy mắt, vậy mà đã bay trên một ngàn thước.
– Con Hắc Quan Kim Điêu này có bộ lông vũ cứng hơn cả kim cương, hẳn là đạt tới độ cứng hợp kim Khắc La cấp ba.
Ngụy Văn hưng phấn nói:
– Trên mạng có nói, Hắc Quan Kim Điêu từng theo đám quái thú công kích quân đội, bị hỏa thần pháo đường kính 20mm công kích. Hỏa thần pháo một phút có thể bắn 7000 viên đạn, tất cả đều là những viên đạn kim loại, hơn nữa mỗi phát đều có thể thể xuyên thủng vào thép tấm 50 mm. Thế nhưng… hỏa thần pháo điên cuồng công kích vào người Hắc Quan Kim Điêu, mà đến cả một sợi lông cũng chẳng rớt ra được.
– Sau đó, có một cường giả thần bí, cầm một thanh chiến đao hợp kim Khắc La, hóa thành một luồng hào quang, một đao chém Hắc Quan Kim Điêu thành hai nửa.
Ngụy Văn nhiệt huyết sôi trào nói.
La Phong cũng thấy tim đập dồn, huyết mạch căng lên.
Mẩu tin đó đã lan truyền rất rộng trên mạng, hắn cũng đã đọc qua.
“Danh hiệu võ giả, ta nhất định phải đạt được danh hiệu võ giả! Rồi sẽ có một ngày… ta cũng sẽ giống như vị tiền bối đó, cầm chiến đao chém Hắc Quan Kim Điêu, chém chết con quái thú cấp bậc này!” – La Phong thầm nhủ. Trong lòng Mỗi thanh niên đều có một giấc mộng, trong lòng La Phong cũng có một giấc mộng như vậy.
No related posts.